Đòi lại tài sản thì không được tính lãi suất chậm trả

(PLO)- Cấp sơ thẩm xác định quan hệ tranh chấp trong vụ án này là tranh chấp đòi lại tài sản nhưng lại buộc bị đơn trả khoản tiền lãi chậm trả là không phù hợp.

TAND Cấp cao tại TP.HCM vừa xét xử phúc thẩm vụ tranh chấp đòi tài sản giữa nguyên đơn là bà NKN (ngụ TP.HCM) và bị đơn là ông NĐT (Việt kiều Mỹ). Bà N kiện ông T đòi lại số tiền đã chuyển, cùng với khoản tiền lãi chậm trả.

HĐXX phúc thẩm đã chấp nhận một phần kháng cáo của bị đơn, một phần kháng nghị của VKSND TP.HCM, bác yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn liên quan đến khoản tiền lãi chậm trả.

đòi lại tài sản
Đại diện phía bị đơn tại phiên tòa phúc thẩm (bên trái). Ảnh: TL

Theo nội dung vụ kiện, bà N đòi ông T trả lại khoản tiền (cả gốc và lãi) mà bà đã chuyển cho ông T để hùn hạp mua bán nhà đất. Trước đó, bà N đã nhiều lần chuyển tiền tại Việt Nam cho ông T, tổng cộng 21,5 tỉ đồng. Ông T cam kết trong trường hợp không đầu tư được thì hoàn trả số tiền gốc cùng với lãi suất ngân hàng.

Quá trình giải quyết vụ án, phía bị đơn thừa nhận các khoản tiền phía nguyên đơn chuyển tại Việt Nam là đúng. Tuy nhiên, bị đơn cho rằng bản chất các khoản tiền này không phải để hùn hạp mua bán nhà đất, mà là để góp vốn đầu tư kinh doanh tại Hoa Kỳ.

Cụ thể, góp vốn mua cổ phần Công ty sữa US. Milk Nutrition; góp vốn liên doanh mua bất động sản Warehouse. Các hoạt động kinh doanh đang diễn ra bình thường thì bà N có yêu cầu rút lại số tiền đã mua cổ phần…

Xét xử sơ thẩm tháng 1-2024, tòa tuyên buộc ông T trả cho bà N số tiền gốc là 21,5 tỉ đồng và lãi chậm trả là 8,3 tỉ đồng.

Sau đó, VKSND TP.HCM kháng nghị theo hướng sửa án sơ thẩm, tuyên không chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn. Bởi số tiền mà bà N chuyển cho ông T đúng là để thành lập công ty tại Hoa Kỳ và góp vốn kinh doanh bất động sản. Thực tế thì bà N đã trở thành một chủ thể trực tiếp đầu tư, được sở hữu cố phần và thực hiện quyền của một cổ đông…

Tại phiên tòa phúc thẩm, HĐXX nhận thấy về lãi chậm trả, nguyên đơn cho rằng các bên có thỏa thuận nhưng nguyên đơn không đưa ra được tài liệu chứng minh; còn bị đơn không thừa nhận có việc hai bên thoả thuận về tiền lãi. Do đó, yêu cầu của nguyên đơn về việc buộc bị đơn trả tiền lãi theo lãi suất cơ bản 9%/năm cho đến ngày xét xử sơ thẩm là không có căn cứ chấp nhận.

Mặt khác, cấp sơ thẩm xác định quan hệ tranh chấp trong vụ án này là tranh chấp đòi lại tài sản nhưng lại buộc bị đơn trả khoản tiền lãi chậm trả là không phù hợp.